Khi hoa mặt trời chạm tia nắng đầu tiên
Buổi sáng nhìn vào những đóa hoa mặt trời
Em chợt nhận ra anh xa em đến thế
Có điều gì rưng rưng thật khẽ
Khi cánh hoa chạm tia nắng đầu tiên
Những cánh đồng ngủ quên
Những cánh đồng thức dậy
Những cánh đồng gọi những cánh đồng
Trong làn sương tinh mơ
Hân hoan những đôi mắt mở to
Những bông hoa tự mình tỏa nắng
Em nhỏ nhoi trong ngôi nhà vắng
Anh miệt mài rong ruổi đường xa
Chạm ngón tay em cánh hoa vàng thắm
Chạm vai anh vầng dương chói lòa
Bao giờ và khi nào
Ta đan những ngón tay chờ ban mai
Mặt trời hôn từng bông hoa đọng mật
Buổi sáng nhìn vào những đóa hoa mặt trời
Em chợt nhận ra anh gần em đến thế
Có những điều gì rưng rưng thật khẽ
Khi cánh hoa chạm tia nắng đầu tiên.
NGUYỄN BÍCH HẠNH
WHEN THE SUNFLOWERS REACHES THE FIRST SUNRAY
In the morning I look at the sunflowers
I sadly realised how far you are from me
Something softly emotional
When the petals reach the first sunray
The fields oversleeping
The fields rousing
These fields calling the others
In the morning mist
Joyful exultation of eyes wide open
The flowers shine their own rays
I’m alone in the solitary house
While you are busy roaming about
The golden petals touching my fingers
The golden sun touching your shoulders
When and at which moment
We are hand in hand waiting for sunrise
The sun kissing every single flowers filled with nectar
In the morning I look at the sunflowers
I cheerfully realised how close you are to me
Something softly emotional
When the petals reach the first sunray
NGUYEN BICH HANH #VTNM
You must be logged in to post a comment.