RSS

Category Archives: HỒ VĂN THÁI

THE GUEST HOUSE OF OUR LIFE by Hồ Văn Thái

QUÁN TRỌ ĐỜI MÌNH

Em ạ ! Đêm ngủ rồi
Anh chong đèn ngồi đếm giọt sương giăng mờ phía cửa
Không nhiều bằng nỗi nhớ em
Làng cổ sau cơn mưa chiều dịu mát
Anh ôm tay mình nhớ vòng tay em trong những đêm trở rét
Sợi mùa đông trói đời nhau vô hình

Em ạ ! đêm lặng thinh
Em mang nỗi buồn mở cửa phòng rao bán
Cơn gió hoang vu thổi qua chán chường rồi bỏ đi
Làng cổ quay lưng ngủ hờ trong cơn mộng mị
Anh quờ quạng chỗ nằm thiếu vắng em…thao thức !
Chiếc chăn bông chẳng êm nỗi đêm dài

Em ạ ! Đêm khoan thai
Anh nghe lòng rỗng tuếch phía không em – vệt nhớ
Cây hoa hồng phía hàng rào đang chờ con ong tình ghé qua
Em đốt hoang sơ thời con gái đêm Phước Tích mùa hạ
Thu chưa cởi áo mà mùa đông đã len về làng cổ
Anh lạnh , em xa – ta gói gém vô thường

Em ạ ! đêm du dương
Em lặng thinh lời trái tim dậy sóng
Viết cho người dưng bao nhiêu thơ tình – chợt nhớ…
Chưa bao giờ em viết cho anh
Đêm hoang vắng găm lòng ai hoang lạnh
Quay quắt nhớ , cồn cào thương vẫn còn chưa thấy cũ
Ta trói đời nhau vào QUÁN TRỌ ĐỜI MÌNH !…

THE GUEST HOUSE OF OUR LIFE

My dearest! The night has fallen
I turn on the light to count dew drops at the window
My longing for you is a lot more
The ancient village after a cool afternoon shower
I cross my arms thinking of your embrace on cold nights
Winter lines invisibly intertwining lives

My dearest, the night is tranquil
Your sadness is unfolded to the world through the open door
A deserted breeze getting bored and leaving
Our ancient village turns its back and half sleeps in a dream
My hand searching for you but only emptiness
The cotton blanket is not comfortable enough for a long night

My dearest, the night is gentle
A hole in my heart without you – a trace of memory
The rose by the fence is waiting for its love bee
The wild girlhood is burnt, the summer night in Phuoc Tich village
Autumn has not shed leaves, winter is already here you see
I’m freezing while you are away, we wrap up uncertainty

My dearest, the night’s lullaby
You are whispering words from roaring heart
Writing for others but never for me
Such lonely night shivering my lonely soul
Too much longing, too much loving, and that never changes
We tie each other into the guest house of our life

 
Comments Off on THE GUEST HOUSE OF OUR LIFE by Hồ Văn Thái

Posted by on 05.07.2023 in HỒ VĂN THÁI

 

THE DELICATE LONGING by Hồ Văn Thái

NỖI NHỚ DỊU ÊM

Đi qua nỗi nhớ dịu dàng,
Mùa Thu gởi lại nắng vàng tàn phai.
Đi qua nỗi nhớ trùng vây,
Ta cùng ta đối bóng ngày bóng đêm.

Đi qua nỗi nhớ tìm quên…
Mùa Thu Thạch Thảo tìm miền hư không.
Khúc tình ca dẫu muộn màng!
Vẫn đằm thắm một nụ hồng xuyến xao.

Đi qua nỗi nhớ tìm nhau,
Bao yêu thương đến bạc đầu mãi thôi!…

HỒ VĂN THÁI

THE DELICATE LONGING

Going through the soft longing
Autumn leaves behind faded golden sunshine
Going through the encircled yearning
I’m facing myself in the shadow of day and night

Going through the desire to forget
Autumn of heather
Delving into the Realms of Emptiness
A love tune though starts a bit late
The sweet rose’ s scent forever stays

Going through the mutual aspiration
Till our hair is gray, we think of each other

HỒ VĂN THÁI #VTNM

 
Comments Off on THE DELICATE LONGING by Hồ Văn Thái

Posted by on 21.06.2023 in HỒ VĂN THÁI