RSS

poems of Nguyễn Quang Hà

08 Apr

SÓNG

Ta yêu biển nên tìm về với biển
Tình yêu ta vốn rất vô tư
Máu hai đứa chúng ta đều mặn
Cớ làm sao ngươi cứ gầm gừ?

THE WAVES

We love the sea so we are back to the sea
Our love for the ocean is very selfless
Both of our blood is relatively salty
Why do you, waves, keep growling!

ANH, EM VÀ …

Anh gấp ánh trăng làn lụa mỏng
Đem về may áo cho em
Gió thổi
Lật tung, gió thổi!
Em như mơ. Dại dột ngủ bên thềm.

YOU, I AND …

I have folded moonlight, the slender silk
Then bring home to make you an outfit
The wind blows
Flapping, the wind blows
You are like a dream, innocently sleeping on the porch

CÂY CẦU

Hai người yêu nhau lắm
Sông chen vào cách chia
Thành đôi bờ từ đó
Mấy nghìn năm đợi chờ

Nói với nhau nhờ gió
Thư cho nhau nhờ thuyền
Cảm mối tình đôi lứa
Cầu đúng ra xe duyên

Đôi bờ đã thành đôi
Mà cầu thì đơn chiếc
Dòng sông xanh xanh biếc
Như màu xanh hẹn hò

Trăng nghìn năm ngây thơ
Tình nghìn năm sâu lặng
Cớ sao cầu cô độc
Giữa đôi bờ bình yên.

THE BRIDGE

The two people were deeply in love
A river divided them into half
Two separate shores forming
Many thousand years waiting

Communicating through the wind
Sending loving letters by boats
Understanding the couple’s love
A bridge decided to connect

The two shores had each other
But the bridge stayed single
Above the blue blue river
The blue colour of dating

Ancient moon of innocence
Thousand years of strong bond
Why solitude and lonely
The bridge between two peaceful shores

Nguyễn Quang Hà #vtnm

NGÃ BA

Ngã ba này em đi em về
Khi sang phải khi thì rẽ trái
Anh bắt chợt rung mình lo ngại
Chỉ sợ lòng em lây ngã ba.

THE T-JUNCTION

At this t-junction you usually go
Sometimes to the right, sometimes left
I happen shivering with a worry
What if your heart is like a t-junction

HOA HỒNG

Hoa hồng không thích vuốt ve
Gai đâm tua tủa mà nghe lạnh người
Bâng khuâng nhớ một nụ cười
Có gai chăng hỡi vành môi hoa hồng.

VŨNG TÀU

Boats from many directions gathering here
That’s why in the past till now it is called “BOAT REGION”
Without your love to be a habour
I’m sailing about and don’t know where to dock

HOA HỒNG

Hoa hồng không thích vuốt ve
Gai đâm tua tủa mà nghe lạnh người
Bâng khuâng nhớ một nụ cười
Có gai chăng hỡi vành môi hoa hồng.

ROSES

Roses do not like to be caressed
Their bristled thorns can startle you
All of a sudden I think of a smile
Are their any thorns, oh rosy lips?

MÙA XUÂN

Cụng ly
quá chén mất rồi
Hạt mưa lảo đảo
giữa trời gió bay
Mây say
tái mét mặt mày
Dìu nhau đi
suốt cả ngày lang thang
Chim say
líu ríu ngọn bàng
Nghêu ngao
Không phách
Không đàn cũng ca
Be đầy
Nghiêng chén rót ra
nghe từng
hạt máu
trong ta
nảy mầm.

SPRING

Clink the glasses
We are too drunk
Raindrops staggering
and blown by the wind
Clouds also get dizzy
turning pale
Embrace to drift
the whole day of wandering
Birds got distracted
Chirping on the almond tree top
Singing without any beat
without any instrument
The bottle is full
Tilting the glass to pour into
We could feel
every little blood drop
in our veins
germinating

KHÔNG ĐỀ 1

Nào em
nâng chén
chân tình
mừng đêm hội ngộ
chúng mình
gặp nhau

Mải vui
chếnh choáng
rượu màu
say
quên
chưa nói một câu
hỡi mình.

NO TITLE 1

My dear
Raise the glass
of heartiness
To celebrate our get –
When we
meet again

Too busy
having fun
with the red wine
Getting drunk
and forget
to say a word
of loving you

CÂY SẦU ĐÔNG

Nếu đã không yêu anh
Cười với anh sao được
Cây không yêu mùa rét
Để màu xanh làm gì
Ngàn cánh lá rụng đi
Trả lời bằng im lặng

Khi mắt em lúng liếng
Ấy là em yêu anh
Cây đang đứng lặng thinh
Bỗng nở ngàn hoa tím
Ấy là mùa xuân đến
Trời xôn xao mưa bay

Biết mở lòng cho ai
Một loài cây như thế
Thì từ nay anh nhé
Đừng gọi là sầu đông.

THE NEEM TREE (or SAD WINTER)

If you are not deeply in love
It’s impossible to smile at me
Trees do not bear cold season
It’s impossible to show off its colour
Thousand leaves falling
Responding with silence

When your eyes lit up with joy
It’s because you do love me
When a tree standing still
Blooming a thousand purple flowers
That’s when Spring is approaching
The rain dancing with excitement

Who to open my heart to
For such a darling tree
So from now on my dear
Please don’t call it “Sad Winter”

BỐI RỐI

Lánh xa những tưởng đã quên
Dối lòng thôi
có dễ gì mà quên
Trở về
Quanh quẩn
Trốn em
Đã rối bời
Lại càng thêm
Rối bời

Bâng khuâng
Tự nhủ
Rằng
Thôi

Vừa nhủ xong
Lại nhớ rồi
Lạ không!.

BEWILDERED

Trying to hide away
Assuming to forget easily
Lying to myself
It’s impossible to dimiss from mind
On returning
Conceal my feelings from you
Again and again
It got confused
and even more messed up

Dazed with longing
Telling myself
To
Stop worrying

Only a second later
I miss you more than ever
How strange!

HÒN TRỐNG MÁI

Đến như đá cũng đa tình
Nữa là hai đứa chúng mình với nhau

Xòe đuôi đá trống nghiêng đầu
Rỉ tai nói được một câu với nàng

Bâng khuâng đá mái mơ màng
Lần đầu tiên biết xốn xang là gì

Nghìn năm đá mãi xuân thì
Bởi cho nhau một chữ “vì” mà thôi

Đất sinh đá cũng thành đôi
Hèn chi chếch choáng cả trời Sầm Sơn.

THE KISSING COCKS

Even rocks are deeply in love
No wonder the two of us

Spreading his tail the cock tilting
Words of love to her, whispering

Dazed with longing the cock dreaming
For the first time she is fluttering

Thousand years the rocks stay youthful
For giving each other a word “reason”

The rocks were born to be a couple
No wonder Sầm Sơn is always mellowly

KHÔNG ĐỀ 2

Trái đất mênh mông là thế
Hai đứa mình
Có một góc nào đâu
Những ngón tay
nắm những ngón tay
đắm đuối
Bốn mắt dại khờ
thèm
được chết
cho nhau.

NO TITLE 2

The world is so vast
The two of us
Have no corner for ourselves
Fingers
Intertwining
with great passion
Looking at each crazily
Craving
to die
for each other.

TAN
Mây tan tan tác nắng hồng
Núi tan chìm nghỉm dưới dòng sông sâu
Gương tan tình vỡ còn đâu
Chúng mình tan cả vào nhau thì còn.

DISSOLVING, SINKING, BREAKING, MELTING

Clouds dissolving in bright sunshine
Mountains sinking beneath deep river
Mirrors breaking and so as broken love
Melting into each other, passion is forever

BỒNG BỀNH

Dắt nhau vào chốn bồng lai
Cởi nghìn tục lụy vất ngoài trần gian
Tình say say đến ngút ngàn
Vành trăng nghiêng ngửa cung dàn lả lơi
Thời gian chết quách cả rồi
Chỉ còn anh với mặt trời là em
Bồng bềnh trôi giữa cõi tiên
Bồng bềnh giọt nhớ giọt quên bồng bềnh.

UPLIFTING

We are going together into the city of love
Leaving behind all the dirt of life
Endless passion is filled in our heart and soul
Moon rim dancing in a loving melody
Time has stopped itself
Only I am with the sun who is also you
Uplifting feelings in the world of sentiments
Uplifting drops of remember and forget, uplifting

CHIỀU ĐÀ LẠT

Sương mù bay hay sóng núi bập bềnh
Đà Lạt trôi trong hoàng hôn huyền ảo
Thì em ơi những trái tim giông bão
Bỗng muốn trở về ấp ủ giữa tay em

DALAT AFTERNOON

Mist floating or mountain waves rolling
Dalat drifting in dreamlike sunset
Well my dear, those stormy hearts
All of a sudden, wish to be embraced in your arms

ĐÊM ĐÀ LẠT

Sao lại vắng em đêm nay Đà Lạt
Rất hoang đường là Đà Lạt mù sương
Nhòe cả rừng thông, nhòe cả tiếng chim
Vạn ngọn đèn nhòe như mắt lệ
Những mái nhà nhòe cứ bơi lặng lẽ
Tất cả như là đang trôi miên man
Tất cả như là không biết có thời gian
Sao lại vắng em đêm nay Đà Lạt?.

DALAT AT NIGHT

Why you are absent from Dalat tonight
It’s fabulous when Dalat deep in the mist
Sinking in the pine hill, in the bird song
Thousand night lights dimly shone like tears
Countless floating roofs blending in the air
it all happens forgetting about time
Why you are absent from Dalat tonight

MÁ HỒNG ĐÀ LẠT

Thông thì xanh gió thì lạnh se se
Sao má em lại hồng đến thế?
Ngẩn ngơ anh quên lối về
Đường Đà Lạt vòng vèo cùng nỗi đam mê

Anh đi giữa đại ngàn phong lan ngào ngạt
Chẳng có bông nào thơm bằng má em
Anh dang tay giữa đồi Cù gọi nắng
Chẳng có nắng nào ấm bằng má em

Anh đào rụng tơi bời tức tưởi
Hường xù gai như nhím xù lông,
Hoa quỳnh trốn vào đêm mới nở
Má hồng bị ghen ghen lạ ghen lung

Mimosa vàng say lòng du khách
Vạn trái hồng chín đỏ trời thu
Hoa trái cao nguyên muôn màu tươi tắn thế
Chỉ có má hồng làm anh tương tư

Trong bát ngát sương mù anh bỗng nhận ra Đà Lạt
Mặt trời mọc lên từ má em hồng.

DALAT ROSY CHEEKS

The pine trees are green the breeze is cool
Why are your cheeks so rosy?
Bewildered, I forget the way back
Dalat roads curvey with passion

I’m walking in the meadow filled with sweet orchids
No flowers as fragrant as your rosy cheeks
I stretch my arms in Cù hill calling for the sun
But no sunshine as cosy as your rosy cheeks

Cherry petals falling in frustration
Rose thorns ruffling like quills upon the fretful porpentine .
Queen of the Night hiding in the dark to bloom
Your rosy cheeks is made a scene of jealousy

Yellow mimosa captivating tourists
Thousand ripe persimmons redden autumn sky
Fruits and flowers of the plateau are so bright
Only your rosy cheeks make me lovesick

In the immense mist I recognise Dalat all of a sudden
That the sun rising from your rosy cheeks my dear

QUA SÔNG GIANH

Ngồi trên phà sông Gianh
Nhìn nước sâu tận đáy
Nước như nhắc tôi nhớ máu ngày xưa

Tai bỗng nghe ầm ầm trống trận
Tiếng gươm
Tiếng máu
Đỏ trời
Gươm giáo Việt đâm vào da thịt Việt

Có gì nhục nhã bằng
Anh em đạp lên xác nhau để sống

Có gì bi thương bằng
Làng nước nhìn nhau hận thù

Sông Gianh trắng xóa sương mù
Nghe trong sương có tiếng tù và kêu.

CROSSING GIANG RIVER

Sitting on the ferry of Gianh River
Eyeing deep down the riverbed
The water reminds me, blood of the past

I hear the rumble of battle drums
Sounds of swords
of blood
Redden the sky
Vietnamese swords and spears
piercing into Vietnamse flesh

There is nothing more humiliating than
Siblings stepping on each other’s bodies to survive

There is nothing more tragic than
Villagers looking at each other with hatred

Gianh River is white in the mist
A sound of horn calling in the mist from afar

UỐNG RƯỢU TRÊN BẢN MÈO

Một canh uống rượu San Lùng
Mường Phai chếch choáng ngang chừng mây xanh

Thào La mắt biếc long lanh
Nghiêng bầu em rót làm anh thẫn thờ

Dưới chân trôi áng mây mờ
Vội buông neo
Vội cập bờ non tiên.

DRINKING ON MÈO VẠC VALLEY

First part of the night, drinking San Lùng wine
Which makes Mường Phai blurring in the blue sky

Blue eyes of Thào La sparkling
Tilting the bottle you pour, enough for me to feel drowsy

Beneath my feet, some faint clouds drifting
Let go of the anchor
To reach the shore of the fairy mountain

ĐẤT MŨI

Hai đứa đi lang thang trong nắng chiều vàng
Trên mảnh đất đang “Khai thiên lập địa”
Em hỏi: “Anh có nghe mùi bùn thơm trong gió
Nghe mùi bùn thơm chờn vờn trong sóng xanh nâu?”

Vẫn hoang sơ như thuở ban đầu
Bùn nổi đến đâu đước bò theo đến đó
Rễ đước giống như bàn tay xòe bền bỉ
Cắm ngón giữ bùn làm nên Đất Mũi thiêng liêng.

Giư trọn lời anh tìm đến quê em
Đò qua Năm Canh lách bao kênh rạch
Đất Cà Mau mênh mang trời nước
Đứng bên cột mốc rồi rồi anh cay mắt rưng rưng.

Nhớ hôm nào đứng bên cột mốc Mục Nam Quan
Anh bỗng nôn nao hiểu thế nào là Đất Nước
Giờ đứng nơi tận cùng Tổ Quốc
Nghe rung rinh hòn đất dưới chân mình

Cầm tay em anh ngỏ chuyện cưới xin
Hứa đám cưới sẽ tưng bừng đưa em về phố
Em thầm thì với anh bằng đôi mắt bồ câu mắc cỡ
“Em chỉ muốn làm cây đước nhỏ Cà Mau”

Ừ! Thôi, anh sẽ theo em đi bất cứ nơi đâu
Yêu em lắm nên sẽ chiều những gì em thích
Bởi hạnh phúc là cuộc song hành tuyệt nhất
Như đắm đuối tình em với Đất Mũi thơm bùn.

CAPE CÀ MAU

The two of us wandering in the golden afternoon sunlight
On the land being literally a creation
You then asked “Can you smell the mud, fragrant in the wind
The mud fragrance lingering in the green brown waves?”

It’s pristine as in the beginning
Wherever the mud floating, mangroves following
Mangrove roots are like persistent, outstretched hands
Their fingers sticking into the mud
That makes Cape Cà Mau become sacred.

With all my words I came to visit your hometown
The boat passing Năm Canh through many canals
Cà Mau land is vast in the sky and water
Standing next to the landmark, my eyes filled with tears

Think of the day I stood by the landmark of Mục Nam Quan
All of a sudden my anxiety arising
The meaning of Country clarifying
Now standing at the sounthern end of Vietnam
I feel the ground shaking under my feet

Holding your hands, I proposed marriage
Promising that the wedding would be joyful
And I would take you back to town
You whispered to me, your dove eyes shy
“I only want to be a small mangrove tree in Cà Mau”

Oh, well, I would follow you anywhere
Indulge you whatever you like
I love you and happiness is the best companionship
Like your passion for Cà Mau and its fragrant mud, my love

ĐẾN GIO HẢI SAU CƠN BÃO SỐ 8 – 1985

Đang đêm sóng thần ập vào
148 ngôi nhà bị cuốn đi mất tích
2.300 người lang thang
Đi trên đất cũ làng xưa
Chỉ thấy cát và cát
Mắt vu vơ không hồn
Ván nát thuyền ai đây?
Tường vỡ nhà ai đây?
Gạo cứu trợ không có nồi nấu
Áo rách không có kim may
Bới đất đồi tìm nước ngọt
Cầm hơi qua ngày
Nhìn nhau, nhìn trời, nhìn đất
Bần thần ngơ ngác đôi tay
Tôi nhìn ra biển khơi xa
Biển xanh biêng biếc
Vẫn sóng bạc đầu
Vẫn hải âu bay
Như không hề có bão
Như không hề có giông
Như không hề có sóng thần chi hết cả
Bỗng tôi giật mình
Nhận ra
Mặt biển đêm qua và mặt biển bây giờ
Rõ ràng bão giông là có thật
Biển xanh là có thật

Ôi chẳng lã lại là có thật
Chẳng lẽ lại là của chính đại dương?
“Thì ra
biển cũng
Thay lòng
Đổi dạ”

TO GIO HẢI AFTER THE STORM NUMBER 8 – 1985

In the middle of the night the tsunami hit
148 houses were swept away, disappearing
2.300 people wandering
On their very own land and village
Only saw sand and sand
Looking around blankly and soullessly
Whose boat, terribly broken
Whose house, walls collapsed
Relief rice was there but no cooking pot
Torn shirt without sewing needles to mend
Digging up hillsides for fresh water
Trying to survive daily
Looking at each other, at the sky, the earth
Bewildered with clammy and sweaty hands
I looked out to sea
It was deep blue
The crashing waves remained white
The seagulls flying
As if there was no thunder
As if there was no storm
As if there was no tsunami at all
Then all of a sudden
I realised
The sea surface last night and now
Obviously storm and thunder are real
The blue sea is real
Oh how could it be real
Oh how could it be the ocean
“It turned out
The sea
could change
their heart and mind”

MÙA THU Ở HUẾ

Nắng vàng như trái chín
Tôi như đi trong mơ
Mưa bỗng sập bất ngờ
Bay nghiêng trong màu nắng

Dòng sông Hương lặng sóng
Lá vàng rơi rụt rè
Hơi đất như sương đục
Mắc trên cây bồ đề

Quán rượu nép bên lề
Giọt tranh rơi tong tả
Nắng mùa thu óng ả
Vẫn vàng khung trời mưa

Tôi đứng sững giữa đường
Mắt ngó nhìn ngơ ngác
Áo quần đều sũng ướt
Cứ ngỡ còn đang mơ

Nhắn ai về thăm Huế
Mùa thu mang áo mưa.

AUTUMN IN HUẾ

The sun is golden like a ripe fruit
It seems I walk in a dream
Suddenly the rain pouring down
tilting in the sun colour

Perfume River is calm
Yellow leaves fall timidly
Soil evaporation like cloudy mist
Caught on the promenade

The pub nestled on the sidelines
Drops from thatched roof tinkling
Autumn sun sparkling
Golden in the rain

I stand still in the road
Looking bewilderedly
My clothes are all soaked
It feel like dreaming

If you are about to visit Huế
Autumn wearing a raincoat

NHỚ QUÊ

Đường về đến đất Cầu Vân
Là Quang Biểu quê tôi rồi đó
Làng chảy dài theo sông Cầu yên ả
Đê uốn cong như cột sống của làng

Dâu xanh bên sông mẹ hái nuôi tằm
Nong kén vàng ươm như lòng mẹ
Mẹ kéo tơ. Nhộng nhem thèm em bé
Một củ khoai lùi lũ trẻ chia nhau

Đồng chiêm mênh mông bố lõm bõm cày sâu
Em hồi hộp theo mẹ ra đồng tập cấy
Lúa chin, thuyền thúng nan tre thức dậy
Theo đàn ông chở lúa về làng

Rộn rã Tết mồng năm tháng năm
Uống rượu làng Vân, ăn cơm gạo mới
Xóm Dộc, xóm Giữa, xóm Trên, xóm Dưới
Quần tụ nhau như thể một nhà

Mỗi khi làng có đám cưới, tang gia
Phúng điếu, quà mừng không nhà nào thiếu mặt
Chuyện nhỏ thôi nhưng là điều thầm nhắc
Ở đời có nhau phải sống thế nào?

Cái thuở Quang Biểu chưa có nhà cao
Mái rạ, tường tranh là quý lắm

Tắt lửa tối đèn nghĩa tình hàng xóm
Đủ cho cháu con hiểu nghĩa cuộc đời

Xuân về hoa đào nở tươi
Trống đình thùng thình mở hội
Các bà chen nhau xuống đò đi chợ Nội
Mua chuối về cúng, đặt thêm chả giò

Số ngặt nghèo phải đi xa quê
Mới thấy thèm bờ ao đánh dậm
Mới thấy thèm tiếng ru đưa cánh võng
Thèm nắng hè tắm bến Hớt ban trưa

Nhớ hạn kéo dài trời sập đổ mưa
Lũ trai tráng vác nơm đi úp cá
Đợi nước cạn đơm lờ, đơm đó
Trải lá trên bờ, nằm ngủ dưới trăng

Xa quê lâu ngày về đến cầu Vân
Xốn xang nghe chích chòe gọi bạn
Cảm thấy lòng trút đi gánh nặng
Bước bồng bềnh trên đất quê hương.

THINKING OF HOMETOWN

The way back to Cầu Vân land
It’s my howntown called Quang Biểu
The village quietly flows along Cầu River
The dike curved like the village’s spine

Mother picks green mulberries for silkworms
The golden cocoon is bright like her soul
Mother spins silk, the pupa dangling in front of the young
A sweet potato baked being share among the children

Father splashingly plowing on vast summer rice-fields
You are nervously following mother learning to plant
At harvest time, bamboo baskets wake up
Men taking them to carry rice home

Bustling Celebration on the Fifth of May
Drinking wine from Vân village, eating fresh fragrant rice
Dộc Hamlet, Middle Hamlet, Upper Hamlet, Lower Hamlet
Gathering together like they are all from one family

Every time the village has a wedding or funeral
Offerings and gifts are given by all the villagers
It’s just a small thing to say but a simple reminder
How to live in life with ethical values and polite manners

From when there were no big and tall houses in Quang Biểu
Thatched roofs, straw walls were precious to own
From early morning to late at night, neighbours show gratitude
Enough to teach meaning of life for the young generation

When Spring comes, peach blooming
Drums from communial house start the festival
Women crowded into the boats heading to Nội market
Buying bananas for offering, making spring rolls

It’s unfortunate for some to be away from home
Always think about catching fish from the pond
Always think about lullabies rocking the hammock
Wish to have an afternoon swim in Hớt wharf in summer sun

Remember rainfall in the long drought
Young men carrying bamboo baskets to set the trap
Waiting for the water drying up to catch fish for home
Spreading leaves by the mud pond sleeping under the moon

Being away for long then going back to Vân bridge
Resonating within my soul, a warbler calling friends
I feel a burden lifted from my shoulders
Stepping lightly and happily on the land of my home

KHÔNG ĐỀ 3

Ra ngoài đường gặp cô nào cũng dễ thương
Về ở nhà cô nào cũng dễ sợ

Hiểu con gái quả là rất khó
Gần đàn bà lũ đàn ông thành ra ngu ngơ

Song nếu cho sống lại thời Adam và Eva
Chắc chắn sẽ lại thêm một lần ăn trái cấm

Sống ở đời không có gì để chìm đắm
Hẳn trần gian cũng không có con người.

NO TITLE 3

Young ladies are so sweet when you meet in the public
But they might be difficult when at home

Understanding females is not easy at all
Around them, men become naively silly

But if we were to live again in the time of Eva and Adam
We would definitely eat the forbidden fruit once more

If there were nothing in life to be passionate for
Surely humans would not exist in this world

ĐÊM CÔN SƠN NHỚ NGUYỄN TRÃI

Nhớ Nguyễn Trãi
Tôi nghĩ tới một bầu trời xanh
Có ngôi sao lấp lánh

500 năm trước ngôi sao rụng xuống
41 người đàn ông lên đoạn đầu đài
Nguyễn ung dung ngước nhìn trời
Như đang đọc câu thơ cảm khái:
“Miệng thế nhọn hơn chông mác nhọn”

Không phải đoạn đầu đài kết liễu đời ông
Mũi dao giết ông là lòng đố kỵ
Nguyễn ơi
Đời không chỉ có “Duềnh xanh con mắt mèo”
Mà còn đầy những giọt nước xúc xiểm
Rình mò xuyên qua đá

500 năm qua rồi
Vẫn còn đó
Giữa đời
Thấp thoáng sau những bộ mặt vờ vĩnh
Là thói đố kỵ
Vo ve
Vo ve
Như ruồi xanh

Đêm Côn Sơn
Gió thông bay vút hồn thơ
Suối reo đàn cầm một thuở
Chuối ba tiêu sột soạt cuộn thư tình
Càng tê tái nỗi buồn
Thấm vào tôi như đá lạnh
Văng vẳng câu thơ tan nát cõi lòng:
“Miệng thế nhọn hơn chông mác nhọn”.

CÔN SƠN NIGHT THINKING OF NGUYỄN TRÃI

Thinking of Nguyễn Trãi
The blue sky appears
With a sparkling star

500 years ago, the star falling
41 men torturous executions on the scaffold
Mr Nguyễn leisurely looking up the sky
As if he is rading a sentimental verse:
“Words from mouth is sharper than sharp spears”

Not the scaffold that ending his life
The knife killing him was jealousy
Dear Mr Nguyễn
Life is not just about “a green abyss the cat’s eyes”
But also filled with envious drops
Stalking through the rocks

500 years have passed
In this life
Remains
Pretending faces hidding and shown
Envy
Humming
Humming
Like green flies

The night in Côn Sơn
Pine wind soaring the soul of poetry
The stream babbling the harp of the past
Aromatic bananas rustling and rolling love letters
Sadness is getting worst
Penetrating in my like ice
Echoing a heart-breaking poem:
“Words from human mouth is sharper than sharp spears”

TÂM SỰ CỦA CÔ GÁI MƯỜNG LAY

Vâng!
Ở Mường Lay em chỉ có thế này thôi
Ba gian nhà tranh lợp lá gồi
Hàng tre sau nhà xanh rợp bóng
Cây ban trước ngõ nở trắng trời

Dù hạn hán mùa màng thất bát
Dù lụt ngập tràn em chẳng phải lo toan
Bởi em có người chồng yêu em da diết
Và em cũng say chàng mê man

Vâng!
Làm sao quên lần đầu gặp mặt
Bốn mắt quấn nhau trong phiên chợ tình
Người đông quá, liếc nhau không dứt
Dính nhau rồi đầu óc rối tinh

Không ngờ em vấp rể cây loạng choạng
Người đang trong tư thế bổ nhào
Chàng giơ tay đỡ em gọn gàng trong tích tắc
Chắc sự cố hôm nay được sắp tự khi nào!

Vâng!
Từ đó ra về em nhớ chàng nhức nhối
Thường gặp chàng trong những giấc mơ dài
Chàng cũng bảo kể từ bữa đó
Tim chẳng còn xao động bất kỳ ai

Biết không thể thiếu nhau được nữa
Nhà chàng đem gà rượu qua xin đón em về
Đêm tân hôn em lạc vào xứ lạ
Và em hiểu rồi nghĩa của chữ đê mê

Từ khi có chàng sông Đà gần gũi thế
Và cũng rất gần ngọn Phá Tổng chon von
Một tâm trạng em không dối lòng mình được
Nao nao lòng thèm có một mụn con

Vâng!
Cuộc sống Mường Lay đã cho em biết
Chỉ có tình yêu mới có hạnh phúc trong đời
Ngôi nhà lá gồi như con thuyền náo nức
Chở cặp vợ chồng cập bến bờ vui.

CONFIDENCE OF A MƯỜNG LAY YOUNG LADY

Yeah!
In Mường Lay this is all I have
Three nave thatched cottage with willow leave roof
The bamboo row behind is shady and green
The bauhinia tree in the front blooming white

Despite the drought or failed crop
Though overly flooding I have no worry
Because I have my husband who loves me so much
And I am also madly in love with him

Yeah!
How can I forget the first time we met
Four eyes locked each other in the love market
Looking at each other nonstop in the crowd
Our mind were dazed and we were inseperable

Unexpectedly I tripped over a tree roof
I was about to fall down, how embarrassing
As fast as lightning he caught me in his arms
Surely the incident seemed to be pre-arranged by fate

Yeah!
From them on I missed his painfully
Much often I saw him in my long dream
He also confessed from that day on
His heart no longer moved by anyone else

Knowing it’s impossible to live without each other
His family brought chicken and wine to offer
On the wedding night I got lost in a strange land
And I understood the meaning of the word passion

From when I had him, Đà River is so close
And so as the top of Phá Tổng up high
A state of mind I could not lie to myself
From deep down I really wanted a baby

Yeah!
Life in Mường Lay has taught me that
Only love could bring happiness in life
The thatched cottage with willow leave roof is like a boat
Carrying the joyful couple to the happy shore

HOA ĐÀO HOA MAI ĐÃ NỞ

Chắc là tình xưa nặng lắm
Bây giờ còn trả chưa xong
Trời chia kẻ Nam, người Bắc
Hẹn hò biết mấy long đong

Như sông trôi về biển biếc
Để tan vào nhau mặn nồng
Chúng mình thèm tay khép chặt
Muối thơm trên làn môi cong

Thời gian bao giờ cũng đói
Như trò chạy chợ ăn đong
Gặp nhau lần nào cũng vội
Cầm tay lệ ứa lưng tròng

Nhớ nhau thở dài ngơ ngác
Nghe rưng rưng tận đáy lòng
Lại như thấy ai hong tóc
Bồi hồi tựa cửa bên song

Xa nhau lòng như lửa đốt
Thương đời lắm nỗi sâu nông
Chưa qua heo may dầu dãi
Đã đầy chớp lóe mưa giông

Thương ai đường đời sấp ngửa
Tất bật đi Tây về Đông
Mồ hôi theo chân từng bước
Ướt loang màu áo nâu sồng

Dẫu nơi chân trời góc bể
Mãi tận đầu nguồn cuối sông
Ở đâu nghe lòng cũng gọi
“Người ơi! Có nhớ ta không?”

Chỉ có yêu nhau mới biết
Thế nào là nỗi nhớ mong
Người trông trời cao xanh thẳm
Đôi mắt đen dài mênh mông

Hoa đào hoa mai đã nở
Ngoài vườn dập dìu bầy ong
Như nhắc chúng mình đã hết
Cái thời giường chiếu bỏ không.

PEACH AND APRICOT ARE IN BLOOM

There was a strong bond from the past
It took forever to repay
One in the North other in the South by fate
So much trouble when it came to dating

Like rivers flowing to deep sea
To blend into each other with passion
We desire to hold our hands tightly
The salt of love in your curved lips fragrant

Time is always hungry
Like bargaining hastily in the market
Every time we meet it is in a hurry
Holding hands with tears streaming down

Thinking of each other in bewilderment
It’s heart-wrenching from deep down
It seems someone is drying her hair
Leaning on the window dreaming

When away our soul are like being burnt
Poor this life filled with ups and downs
Not yet passing autumn cold breeze
Then it comes to lightning and thunder

For many life is not that easy
Hustling between West and East
Sweats following every single step
Penetrating into the worn shirt

In any corner of the earth
At the river source or end
I listen to the voice
“Do you really miss me?”

Only those lovers
Knowing what longing is
Looking into the deep blue sky
With your long waiting eyes

Peach and Apricot are in bloom
In the garden fluttering butterflies
A way to remind us of no longer
When the bed is empty and cold

EM
Trời cao là cõi đi về
Của gió trăng của bốn bề mây bay
Nước xanh là cõi vơi đầy
Của cá tôm, của những ngày ấu thơ
Các con là cõi vô bờ
Để em nâng giấc đợi chờ…
Và em
Đặt vào đó cả niềm tim
Thiêng liêng như trước nỗi niềm tâm linh
Giờ đây
Giữa cõi vô hình
Xôn xao
Đặt giữa tim mình
Là anh.

MY DEAR

The vast sky is the realm of returning
Of the wind, moon and drifting clouds
The blue water is the realm of up and down
Of fish and shrimp and childhood days
Our children belong to the realm of endless love
For you as a mother to lift up the dream
And place all your trust and it seems
Sacred as if the spiritual feelings
At this moment
In the midst of this undefined realm
You are excited
To place in the middle of your heart.
Mine.

EM

Trời cao là cõi đi về
Của gió trăng của bốn bề mây bay
Nước xanh là cõi vơi đầy
Của cá tôm, của những ngày ấu thơ
Các con là cõi vô bờ
Để em nâng giấc đợi chờ…
Và em
Đặt vào đó cả niềm tim
Thiêng liêng như trước nỗi niềm tâm linh
Giờ đây
Giữa cõi vô hình
Xôn xao
Đặt giữa tim mình
Là anh.

MY DEAR

The vast sky is the realm of returning
Of the wind, moon and drifting clouds
The blue water is the realm of up and down
Of fish and shrimp and childhood days
Our children belong to the realm of endless love
For you as a mother to lift up the dream
And place all your trust and it seems
Sacred as if the spiritual feelings
At this moment
In the midst of this undefined realm
You are excited
To place in the middle of your heart.
Mine.

 
Comments Off on poems of Nguyễn Quang Hà

Posted by on 08.04.2024 in NGUYỄN QUANG HÀ

 

Comments are closed.